Ngoài việc kích cỡ ghế quá chật, nhà vệ sinh quá nhỏ hay yêu cầu được nới rộng dây an toàn bị tiếp viên phớt lờ, Leanne thi thoảng phải nhận những lời miệt thị ngoại hình từ người ngồi cạnh.
“Vị khách ấy trực tiếp nhận xét về kích thước cơ thể tôi, nói rằng tôi không nên đi máy bay vì chẳng có ghế nào vừa”, cô tâm sự.
Leanne nói buồn vì bị miệt thị nhưng không cho rằng yêu cầu thiết kế máy bay hay các vị trí ngồi lớn là giải pháp cho vấn đề này. Bởi điều quan trọng là thay đổi nhận thức và thái độ ứng xử.
“Giống như Southwest Airlines của Mỹ sẽ hoàn tiền vé thứ hai cho hành khách ngoại cỡ nếu ghế bên cạnh còn trống tại thời điểm đóng cửa. Một điều gì đó tương tự nên áp dụng trên diện rộng sẽ rất tuyệt vì khiến những người ngoại cỡ như tôi thấy thoải mái và được tôn trọng”, người phụ nữ nói.
Đối với các hãng hàng không, cân nặng ngày càng tăng của hành khách thực sự là vấn đề lớn. Như năm 1993, cân nặng trung bình của nam giới ở Anh là 79 kg và nữ là 67 kg. Nhưng đến năm 2021, con số này lần lượt tăng lên 85 kg và 72 kg. Điều này đồng nghĩa với việc tổng trọng lượng của hành khách nặng hơn một tấn so với 30 năm trước.
Thông tin từ Bảo tàng Hàng không và Vũ trụ Quốc gia Mỹ cho biết một chiếc Boeing 737-800 trung bình có trọng lượng cất cánh tối đa khoảng 80 tấn. Trừ đi 41 tấn trọng lượng của máy bay và 18 tấn nhiên liệu, chỉ còn lại 21 tấn cho hàng hóa, hành lý và hàng khách.
Và việc hành khách trở nên nặng hơn khiến các hãng hàng không phải tìm cách cắt giảm trọng lượng ở những phần khác. Đơn cử như Virgin Atlantic của Anh phải sử dụng đồ thủy tinh mỏng hơn, thiết kế lại các khay đựng thức ăn để có thể giảm số lượng xe đẩy. Hãng cho biết giảm trọng lượng trên một chiếc máy bay sẽ giúp tiết kiệm 53.000 lít nhiên liệu mỗi năm, tương đương với hàng chục nghìn USD. Trong khi các hãng hàng không khác đã loại bỏ tạp chí trên chuyến bay và màn hình phía sau ghế để giảm trọng lượng.
Trên thực tế, mỗi hàng hàng không có quy định riêng những nhìn chung ghế ngồi trên máy bay đang bị thu hẹp cả về chiều rộng và chỗ để chân. Cụ thể, trong những năm 1970-1980, máy bay Boeing 747 và Airbus đời đầu thường có chiều rộng ghế là 46 cm. Nhưng hiện tại, ghế hạng phổ thông của những mẫu máy bay phổ biến nhất, Boeing 737 hoặc Airbus A330 thường chỉ rộng 43-44cm.
Nhiều hãng hàng không đưa ra chính sách riêng với khách hàng ngoại cỡ. Như Ryanair của Ireland, easyJet (Anh) và KLM (Hà Lan) quy định nếu không thể hạ tay vịn xuống khách hàng nên đặt thêm ghế bên cạnh. KLM và Air France sẽ giảm giá 25% cho những ghế bổ sung. Hay hãng hàng không Eurowings ở châu Âu cho phép khách đặt thêm một số ghế trong bên cạnh ghế của mình với giá 11 USD.
Mới đây Air New Zealand đang thực hiện một cuộc khảo sát về cân nặng của các hàng khách. Theo đó khách du lịch được yêu cầu đứng lên một chiếc cân kỹ thuật số khi làm thủ tục bay, thông tin sẽ được tổng hợp dưới dạng ẩn danh. Đơn vị hy vọng cuộc khảo sát sẽ cung cấp thông tin chính xác hơn về nhiên liệu cần thiết cho mỗi chuyến bay.
Alastair James, chuyên gia cải tiến kiểm soát tải trọng của Air New Zealand, cho biết: “Chúng tôi hiểu việc bước lên bàn cân có thể rất khó khăn nhưng muốn khẳng định không có màn hình nào có thể theo dõi hoặc bất cứ ai nhìn thấy cân nặng của bạn, kể cả chúng tôi”.
Tuy nhiên vẫn có các chuyên gia không đồng tình với việc này. John Stricklan, chuyên gia hàng không người Anh, cho biết việc này sẽ khiến quá trình làm thủ tục kéo dài, các sân bay không thể xử lý và chuyến bay đối mặt với việc bị hoãn.
Paul Charles, người sáng lập PC Agency, nói thêm: “Ý tưởng yêu cầu hàng khách đúng lên bàn cân khiến tôi rùng mình vì mất quá nhiều thời gian. Thật vô nghĩa vì các phi công có thể tính toán trọng lượng trung bình của hàng khách. Tốt hơn nên tập trung vào trọng lượng của hàng lý ký gửi, hàng hóa”.
Trong một trường hợp cực đoan hơn, năm 2023 Samoa Air trở thành hãng hàng không đầu tiên tính phí hành khách theo cân nặng. Tại thời điểm đó, giám đốc điều hành của hãng là Chirs Langton nói rằng “điều này là xu hướng”. Tuy nhiên đơn vị đã nhận chỉ trích rộng rãi và ngừng hoạt động hai năm sau đó.